Vientiane một cái tên đầy hấp dẫn dần dần trở thành một điểm đến mới đầy lý thú đối với tất cả những người mà có đam mê rực cháy với các môn thể thao trên khắp khu vực trực thuộc Đông Nam Á. hành trình Lao
HỌC ĐƯỢC GÌ TỪ VĂN HÓA GIAO THÔNG CỦA NGƯỜI LÀOVientiane một cái tên đầy hấp dẫn dần dần trở thành một điểm đến mới đầy lý thú đối với tất cả những người mà có đam mê rực cháy với các môn thể thao trên khắp khu vực trực thuộc Đông Nam Á.
Vientiane được biết đến rộng rãi kể từ năm 1563 khi vua Setthathirat quyết định đây sẽ là thủ đô của Vương quốc Lào. Thành phố đầy yên ả này trải dài tựa theo ven bờ sông Mekong hùng vĩ. Một mặt bên kia sông nhìn sang đất nước bạn ThaiLan (thuộc tỉnh Nong Khai). hành trình Lao
Vientiane không chỉ là một tên riêng mà còn có ý nghĩa sâu xa nằm trong đó. Nếu như theo ngôn ngữ Đức Phật thì thủ đô của nước bạn Lào được hiểu theo nghĩa "khu rừng đàn hương của nhà vua",- một loại cây được xếp vào hàng cao quý bậc nhất. Còn nếu đối chiếu theo tiếng Lào, thì thành phố này lại được gọi là ‘’thành phố của trăng’’.
Khi bạn đặt bước chân đầu tiên tới Vientiane thì tôi chắc chắn rằng cảm giác yên bình sẽ ngay lập tức xâm chiếm lý chí của bạn. Rất dễ hiểu vì ở đây ít nhà cao, cây cối rậm rạp nhiều, khắp mọi nơi đều thấp thoáng bóng chùa chiền với kiến trúc đặc trưng mái cong, rực rỡ đỏ vàng.
Đường sá nhỏ, xe cộ đi lại thong thả, ít tiếng còi xe. Dễ dàng bắt gặp những chiếc xe máy đậu chơ vơ ở lề đường, trên xe có đủ chìa khóa, mũ bảo hiểm nhưng chờ mãi mới thấy chủ nhân ở đâu đó lững thững ra leo lên xe đi. Nếu bạn vào cửa hiệu, cứ yên tâm để xe bên ngoài với tất cả đồ đạc, không lo mất mát.
Đại lộ lớn nhất là Lan Xang. Chợ Sáng nằm trên đại lộ này, có lẽ là khu chợ lớn nhất Vientiane, kiểu như Đồng Xuân (Hà Nội), An Đông (TP.HCM) của Việt Nam nhưng nhỏ hơn chút. Vào gần chợ mà không biết là chợ vì không có lao xao chao chát, không có ồn ã mời chào. Hàng hóa của Thái nhiều, giá cả bằng tiền baht tính ra cũng chẳng rẻ hơn ở Việt Nam. Chỉ thích là cứ thoải mái xem, không mua thì thôi, bỏ đi mà không sợ bị lườm nguýt sau lưng.
Từ chợ Sáng đã thấy sừng sững đài Anou Savary (đài Chiến sĩ vô danh), sau năm 1975 được đổi thành Patousay (Khải Hoàn môn).
Đài Patousay được xây dựng từ năm 1958, phần dưới và ngoài mô phỏng Khải Hoàn môn ở Paris, phần trên và trong gồm những nét kiến trúc, phù điêu đặc thù Lào. Mua vé 3.000 kip để leo lên đến tầng trên cùng. Đứng trên tầng cao nhất có thể nhìn toàn cảnh Vientiane, cả Mekong xa xa, duy nhất một nhà cao tầng bên bờ sông.