Một vài cảm nhận chung của tôi về chuyến đi vừa rồi: có đi mới biết vẻ đẹp của đất nước mình tuyệt vời như thế nào, và có đi mới biết được tình cảm keo sơn giữa nhân dân Việt nam và Lào như thế nào, có đi mới biết không ngẫu nhiên mà Lào lại đang trở nên phát triển và là điểm đến thú vị của dân Phượt…
Viếng thăm ngôi chùa đẹp và nổi tiếng nhất tại LàoMột con người mê rong ruổi, theo đuổi và khám phá những điều mới, điều đơn giản của cuộc sống này thì…đến bất cứ nơi đâu, tôi luôn muốn ghi lại những gì mình thấy trên hành trình của chính bản thân mình như: thói quen thấy hồ, thấy nước là nghĩ tới chuyện câu hay những điều giản dị mà tôi được trải nghiệm khi homestay.
Hôm nay, tôi xin chia sẻ với mọi người một số hình ảnh mà tôi ghi lại được từ chuyến đi vụi Bắc Việt – Thượng Lào vừa qua.
Một vài cảm nhận chung của tôi về chuyến đi vừa rồi: có đi mới biết vẻ đẹp của đất nước mình tuyệt vời như thế nào, và có đi mới biết được tình cảm keo sơn giữa nhân dân Việt nam và Lào như thế nào, có đi mới biết không ngẫu nhiên mà hành trình Lào lại đang trở nên phát triển và là điểm đến thú vị của dân Phượt…
Bắc Việt – Thượng Lào du ký!
Đến hẹn lại lên, kỳ nghỉ phép bắt buộc năm nay tôi cũng phải tìm chỗ nào đó để đi đây đó, tìm hiểu thăm thú cảnh vật, con người của vùng đất nào đó. Tôi tự xác định và mong muốn phải đi, đến, tìm hiểu và biết tất cả các tỉnh thành của đất nước Việt Nam mến yêu. Sau chuyến ‘phượt’ Đông Bắc năm ngoái, tới nay, tôi còn sót lại vài tỉnh thành chưa biết tới nên chuyến rong chơi này tôi nhắc các bạn đồng hành những điểm mình chưa biết để còn lên chương trình.
Xếp lịch vài lần rồi cũng thống nhất trước được 3 tuần để tìm hiểu lộ trình, địa điểm sẽ đi, nơi nghỉ chân… nhóm tôi quyết định sẽ đi theo một cung đường hoàn toàn mới mẻ với chúng tôi. Nghe sơ bộ thì mù tịt, nhưng không sao, đã lăn lóc bụi bặm thì ‘một khi đã máu thì đừng hỏi bố cháu là ai’. Quả thật, chương trình ‘Chẳng biết ngày mai ra sao nữa, mà có ra sao cũng chẳng sao’ đem lại nhiều trải nghiệm thật đã, thật cảm giác. Những dòng ghi chép sau chuyến đi cả tuần lễ nhưng với tôi nó như mới ngày hôm quan
Ngày 1: Sài Gòn – Hà Nội – Mai Châu: Bản Lác
Ngày đầu tiên, một vài bạn trong nhóm bị rớt lại vì sự cố do mua vé nhầm ngày, đành phải kiếm vé giờ chót. Cũng may, có chuyến ngay sau đó, khoảng 9h hơn tất cả đã có mặt tại Nội Bài. Về thẳng trung tâm Hà Nội, ghé lấy xe, tranh thủ thời gian ăn qua loa coi như bữa sáng cộng bữa trưa, nhóm tôi tiến thẳng lên Hoà Bình.
Đến khoảng 2h chiều, đã có mặt tại thành phố Hoà Bình. Còn thong thả nếu chạy thẳng tới điểm nghỉ đêm đầu tiên, nhóm tôi quyết định ghé thăm hồ thủy điện Hoà Bình.
Đập xả tràn thủy điện Hoà Bình.
Bên trên đập.
Một góc hồ Hoà Bình nhìn từ thân đập chính, chỗ này có lẽ cấm câu. Đứng ở đây nhìn xuống thấy cá quẫy rất nhiều, tôi còn kịp nhìn thấy một chú cá gì không biết như đứa trẻ quẫy nước nghe ầm.
Xa xa bên kia bờ bên dưới đập xả, một bác đang câu. Đem theo ống kính, lấy gần hết cỡ mà cũng chỉ thấy được chừng này.
Tiếp tục hành trình theo hướng Sơn La, điểm đến nghỉ đêm sẽ là Bản Lác, một bản làng người Thái ở Mai Châu, Hoà Bình. Bản này khá nổi tiếng làm hành trình theo kiểu tìm hiểu, hoà mình vào cộng đồng, với dịch vụ ăn ngủ ngay tại nhà người dân địa phương (homestay) rất thú vị.
Xe tôi chạy trước, chạy khá xa mà chẳng thấy bạn đồng hành đâu, dừng lại hỏi thăm thì mới biết các bạn gặp mấy chú cảnh sát giao thông hỏi thăm. Bị mấy chú bắn tốc độ! Ôi thôi, nào là năn nỉ ỉ ôi, khóc lóc đủ kiểu mà xui sao hôm nay gặp mấy chú trên tỉnh xuống làm, các chú ấy kiên quyết bắt quay lại lại Hoà Bình nộp phạt. Dù kiên quyết thế nhưng có lẽ các chú ấy hơi áy náy nên các chú ấy cũng hỏi han, tám chuyện đủ điều với một vài bạn ở lại chờ. Mất hết gần tiếng rưỡi đồng hồ, nhóm tôi chạy tiếp, gặp đường bị chặn vì phải dọn đất đá trên núi, mất thêm nữa tiếng nữa. Mất khá nhiều thời gian ngoài dự kiến, trời đã tối hẳn, bọn tôi tranh thủ chạy thật nhanh nhưng cũng không nhanh được trên đường đèo dốc quanh co, trơn trợt trong mưa và sương mù. Hơn 8h tối, Bản Lác chào đón bọn tôi trong cơn mưa như trút nước.
Không cần phải làm gì khác, lạnh và bụng đói, bọn tôi chỉ muốn ăn cái gì đó. Rất may đã dặn một chủ nhà dân trước, đồ ăn đã được chuẩn bị sẵn.
Thịt nướng, cá suối, măng ớt, cơm trắng…, ôi chao, sao mà ngon quá!
Cộng với chút sinh tố gạo và trà đá bọt trong bữa tối, bọn tôi qua đêm rất ngon trên nhà sàn của một người Thái địa phương. Một ngày nhiều sự kiện và thử thách.
Ngày 2: Hoà Bình – Mộc Châu – Sơn La
Sáng thức dậy, tôi rảo một vòng thăm thú bản làng người dân nơi đây. Công bằng mà nói, người dân tộc Thái địa phương thật thà, sạch sẽ, cách làm hành trình của họ có lẽ nhiều địa phương khác cần phải học hỏi.
Một góc Bản Lác
Sinh hoạt thường ngày
Cánh đồng Bản Lác
Theo quốc lộ 6, điểm đến là Sơn La, lộ trình ngày này sẽ đi qua cao nguyên Mộc Châu, một nơi nơi nổi tiếng với những sản phẩm nông nghiệp vùng Tây Bắc. Để ngắm cảnh vật trên đường, bọn tôi rẽ qua đèo Hua Tat, đèo trên đường 6 với cảnh sắc rất đẹp.
Một bản người Thái nhìn từ trên cao
Vài căn nhà người H’mông dưới thung lũng
Một góc cao nguyên Mộc Châu nhìn từ đèo Hua Tat
Cao nguyên Mộc Châu nhìn từ quốc lộ 6
Trên đường đi, thấy bảng chỉ vào thác Dải Yếm, rẽ vào cho biết. Lăn ra cái chòi của ai đó, mát mẻ lắm, nghỉ trưa được một lát, sướng!
Mùa này nuớc lớn, lười đi xuống xa, chỉ chụp được cái chân thác.
Tiếp tục lên đường, cảnh vật trên đường khá đẹp. Một cánh đồng xanh muớt, trải dãi giữa hai dãy núi.
Túc tắc đến 7 giờ tối, nhóm tôi đã có mặt tại thành phố Sơn La, điểm dừng chân ngày thứ 2. Ngay sát nơi nghỉ là quán thịt trâu và ngựa, làm nồi thắng cố và dĩa trâu né cộng thêm chút cay cay, rất ổn cho bữa tối.
Ngày 3: Sơn La – Điện Biên – Tây Trang – Phongsaly
Ngày hôm nay, nhóm tôi sẽ lên Điện Biên, điểm dự định sẽ nghỉ đêm. Buổi sáng tranh thủ lòng vòng Sơn La để tìm hiểu đời sống nguời dân.
Sản vật địa phương: táo mèo, sắn nuớc, me rừng… và trái gì quên mất tên rồi.
Đường lên Điện Biên sẽ phải qua đèo Pha Đin, một trong tứ đại đèo của vùng núi Tây Bắc gồm Ô Quy Hồ, Khau Phạ, Mã Pìn Lèng, và Pha Đin. Các đèo tôi đã đi qua, quả đúng danh xưng tứ đại đèo, đường đi hiểm trở, dốc núi liên tục và dựng đứng. Chạy xe máy trên những cung đường như thế này thật sự đem lại cho tôi những cảm giác và trải nghiệm khó quên. Con người quá nhỏ bé trước thiên nhiên, cảnh vật thật ấn tượng và khó có thể nào miêu tả hết sự hùng vĩ của núi non, rừng cây. Phải nín thở và chậm rãi để có thể chiêm nghiệm, nhìn ngắm những cung đường quanh co giữa núi rừng trùng điệp.
Bảng giới thiệu đèo Pha Đin.
Núi đồi Tây Bắc nhìn từ đỉnh đèo.
Đường đèo quanh co nhìn từ trên cao.
Chạy xe máy và tận hưởng cảm giác đổ đèo trên những con đèo này là một trong những trải nghiệm cực phiêu lưu và hoang dã của vùng núi Tây Bắc. Ghé quán nuớc bên đường nghỉ trưa chốc lát rồi tiếp tục hành trình lên Điên Biên.
Cánh đồng Điện Biên, lúa đã chín vàng và đang vô mùa gặt.
Đến gần 3h chiều, nhóm tôi đã có mặt thành phố Điện Biên anh hùng. Tính ghé thăm thú thành phố rồi nghỉ đêm nhưng còn khá sớm nên bạn đồng hành đề xuất lên thẳng Tây Trang, cửa khẩu biên giới qua đất bạn Lào để có nhiều thời gian hơn thăm thú đất nước Lào. Cả nhóm đồng ý, sau khi hỏi thăm anh bạn quen tại địa phương về thủ tục giấy tờ qua cửa khẩu, bọn tôi thẳng tiến.
Cửa khẩu Tây Trang.
Cột mốc biên giới, chính thức buớc chân qua đất bạn Lào.
Làm thủ tục xuất cảnh và nhập cảnh mất khá nhiều thời gian do vô ngày Chủ Nhật, thêm nữa, mấy bạn cán bộ Lào mắc đi chơi bi sắt nên tìm một hồi mới được các bạn mà giúp dùm.
Trời chuẩn bị tối khi mọi thủ tục đã xong, bọn tôi cắm đầu cắm cổ mà chạy. Hoàn toàn là đường đèo núi hoang vu và vắng ngắt; vô gần rằm Trung thu nhưng trời nhiều mây tối thui nên có vẻ như chỉ có mỗi nhóm tôi trên đường, lâu lâu mới gặp được một vài nhà dân chỉ mong sao gặp thị trấn hay phố xá nào đầu tiên để nghỉ đêm. Một cảm giác hơi rờn rợn giữa núi rừng tối như mực ở một đất nuớc xa lạ lần đầu tiên mới đặt chân đến, trong nhóm tôi một chữ Lào bẻ đôi cũng chẳng ai biết. Bọn tôi cứ chạy chầm chậm dò dẫm trong bóng tối phần vì xa lạ phần vì đường quanh co và còn đá dăm rất nhiều, chạy không khéo té như chơi.
Khoảng 7h30, may quá, lờ mờ trong bóng tối là vài bóng đèn heo hắt. May hơn nữa, thấy một bảng hiệu quán ăn để tiếng Việt, nhóm tôi ghé lại hỏi thăm ngay, chủ quán người Yên Bái rất nhiệt tình chỉ dẫn. Rồi cũng tìm được chỗ nghỉ đêm ở ngày đầu tiên trên đất bạn Lào, thị trấn Muong May, tỉnh Phongsaly...
Còn tiếp.....