Tiếp những ngày phiêu lưu, trải nghiệm cuộc sống đích thực (theo ý kiến của nhiều người), chúng tôi sang đến đất Thượng Lào, chinh phục Lào kiểu phượt để ghi lại những gì mà không phải ai cũng có thể được trải nghiệm…
Lăng kính Myanmar qua việc thưởng thức tràNgày 4: Muang May – Muang Khua – Sông Nam Ou – Luang Prabang
Xác định hôm nay sẽ là một ngày dài vì điểm đến tiếp theo sẽ là Luang Prabang, khoảng cách bằng đường bộ cũng hơn 300km, nhóm tôi xuất phát sớm.
Thị trấn Muang May trong sương sớm.
Nhóm tôi đang ở khu vực Thượng Lào, là vùng hoàn toàn đồi núi nên đường đi hoàn toàn là đèo dốc. Hôm nay trời đẹp, nắng nhẹ, tuy vậy tới gần 10h sáng mà mây vẫn còn lững thững trên đường đi, có những đoạn bọn tôi chạy hẳn trong mây, cảm giác lành lạnh và thích thú.
Hơn 10h, đã đến Muang Khua, bên kia sông là bến đò. Có một chiếc phà tư nhân thô sơ nhưng đang phải sửa chữa. Chờ một lát phà sửa xong, bọn tôi cũng qua được bờ bên kia.
Ghé văn phòng thông tin trải nghiệm hỏi thăm, hỏi đường đi tiếp mới biết ngoài đường bộ còn có thể đi bằng đường sông. Đi đường sông sẽ theo dòng sông Nam Ou đến Nong Khiaw rồi tiếp tục chạy xe bằng đường bộ khoảng 130km tới trung tâm Luang Prabang. Dòng Nam Ou là một trong hai dòng sông quan trọng nhất của Lào, thực ra nó là một nhánh của của dòng Mekong, hợp lưu tại Pak Ou thuộc tỉnh Luang Prabang. Nếu chọn đường sông, sẽ bớt được một đoạn hơn trăm cây số, nhưng chi phí khá chát cho cả nguời và xe vì phải thuê cả chuyến xuồng của người dân. Cả nhóm hội ý, quyết định là ‘ăn chơi không sợ mưa rơi’, một quyết định sáng suốt và đúng đắn nhất trong chuyến đi. Khiêng xe lên xuồng, cột ràng cẩn thận, người lên sau, cả nhóm tôi vừa vặn cho một chiếc xuồng bằng sắt cỡ bằng chiếc vỏ lãi lớn. Mua ít đồ ăn gồm xôi và đồ nướng lặt vặt, món ăn rất phổ biến của người Lào để ăn trưa trên xuồng.
Lên đường thôi, vui quá là vui!
Dọc hai bờ sông có rải rác vài bến nước và dân cư sinh sống. Đời sống người dân vùng sâu có lẽ còn nghèo và còn rất nhiều thiếu thốn.
Nhưng niềm vui thì luôn hiện hữu! Mấy em nhỏ đang chơi trò vui lắm!
Dọc dòng sông cảnh vật có những đoạn cực đẹp. Ngồi trên xuồng mát mẻ, bữa trưa ăn bốc ngon lành, cảnh vật đẹp, bạn bè tán dóc huyên thuyên,… ôi, vui quá là vui! Khi đến gần đoạn sông giữa khe núi bác lái xuồng tốt bụng giở mái che xuồng ra, bập bẹ một vài tiếng Việt pha tiếng Anh chỉ chỉ và bảo bọn tôi “Làm photo, làm photo!”
Dòng sông đỏ quạch phù sa giữa núi non hùng vỹ!
Chạy được hơn 2 tiếng đồng hồ, bác lái xuồng ghé ngang một bản làng chương trình
bên sông để bọn tôi mua ít trà đá bọt. Bác lái xuồng bảo làng này là Muang Ngoy cũ, chỉ có thể đến đây bằng đi bộ hoặc ghe xuồng.
Một nhà nghỉ trong bản.
Có cả dịch vụ cho thuê cần câu. Có vài cần gắn sẵn lure luôn nhé!
Xuồng chạy tiếp khoảng hơn 1 tiếng thì đã đến điểm dừng giữa đường Nong Khiaw. Nhìn bậc thang lên bờ và nghĩ tới mấy chiếc xe máy, bọn tôi phát ngất khi nghĩ cảnh phải khiêng xe lên trong khi bác lái xuồng lúc đi chẳng nói tiếng nào về chuyện này.
Đành phải thuê người dân khiêng lên giúp, còn không nếu tự khiêng có lẽ bọn tôi phải nghỉ đêm ở đây luôn.
Tiếp tục hành trình bằng xe máy về Luang Prabang, đường đi ít núi đồi hơn và nhóm tôi đi qua rất nhiều bản làng địa phương. Lâu lâu lại ngang qua một khu dân cư, dân địa phương này bán những sản vật địa phương rất đặc trưng.
Có lẽ là sâu chít, rất rất nhiều, tính hàng bao tải.
Nhộng ong, lúc nhúc ong non, to hơn ngón tay người lớn, có cả vài chú mới thành ong.
Dúi, cả lồng, con này làm đồ nhậu bắt lắm, lúc xưa tôi hay ăn lắm!
7h30, đã có mặt tại trung tâm Luang Prabang. Lòng vòng tìm nhà nghỉ, rửa mặt mát mẻ đi kiếm cái gì ăn tối cũng gần 8h30.
Bữa tối của tôi ngày đầu tại Luang Pragbang.
Ngày 5: Thăm thú Luang Prabang
Luang Prabang, cố đô và một trung tâm Phật giáo của đất nuớc Lào với rất nhiều chùa chiền. Luang Prabang được UNESCO công nhận là di sản thế giới vào năm 1995. Luang Prabang nổi tiếng với nhiều nét độc đáo về lịch sử, văn hóa, thắng cảnh như Bảo tàng cung điện hoàng gia, động Pak Ou, thác Kuang Si, đỉnh Phousi… và rất nhiều ngôi chùa cổ có giá trị lịch sử, văn hóa, kiến trúc. Nơi đây cũng còn nhiều khu phố cổ rất xinh xắn, dễ thương. Luang Prabang đuợc đánh giá là khu thị tứ cổ được bảo tồn tốt và còn gìn giữ được những dấu ấn lịch sử tốt nhất Đông Nam Á hiện nay. Theo chương trình, nhóm tôi lưu lại đây một ngày để dành thời gian thăm thú.
Buổi sáng tôi tranh thủ thức dậy sớm để biết được một nét văn hóa độc đáo của tỉnh lỵ này.
Các nhà sư đi khất thực từ sáng sớm, có lẽ bắt đầu từ 5h15 sáng thì phải.
Cả hàng dài các nhà sư đi khất thực và người phát thực, đồ lễ.
Có rất nhiều người dân thức dậy từ sáng sớm để làm việc này, một nét văn hóa rất hay của người Lào. Người ta nói việc khất thực và phát thực này là việc tự nhiên hằng ngày cũng giống như uống nuớc hay hít thở vậy. Nhiều khách thăm quan tới Luang Prabang cũng thích thú tham gia hoạt động này. Bạn có thể mua một giỏ đồ ăn từ những hàng rong trên phố và ngồi chờ đoàn các nhà sư đi qua để làm nghi thức này.
Điểm đến đầu tiên là thác Kuang Si, một trong những điểm tham quan hấp dẫn nhất tại đây. Thác nằm giữa núi rừng rậm rạp và gồm có nhiều thác lớn nhỏ và được xây dựng như một công viên sinh thái và người Lào đã làm con đường nhựa chạy tới tận chân thác. Nước thác ở đây có màu xanh ngọc lục bảo và có màu xanh quanh năm nhờ trong nuớc có một lượng tảo rất lớn từ thượng nguồn. Cảnh vật nơi đây rất đẹp và không khí thì rất trong lành.
Toàn cảnh thác chính Kuang Si.
Các chú gấu nằm tắm nắng có vẻ sung sướng lắm! Vì khu thác nằm giữa khu rừng nguyên sinh nên nơi đây người có hẳn một khu dành cho bảo tồn loài gấu.
Bên dưới thác chính có bãi tắm, bạn đồng hành rủ rê dù tôi đã ra lại ngoài cổng vào. Mua ít đồ ăn, trà đá bọt, quay lại, cũng có người đang tắm, nhìn thấy nước xanh và sạch quá, tôi chơi luôn trò này.
Đã ơi là đã luôn! Dzui quá chừng!
Quay lại trung tâm, nhóm tôi dành thời gian chùa chiền và phố xá. Quả thực, Luang Prabang là một trung tâm Phật giáo của đất Lào, chùa chiền rất nhiều và rất nhiều với giá trị văn hóa, lịch sử cũng như kiến trúc nghệ thuật đặc biệt.
Ngôi chùa quan trọng nhất và nổi tiếng nhất, chùa Wat Xieng Thong.
Một ngôi chùa khác, quên tên, mới hơn và sáng sủa hơn.
Chùa Wat Visounnarath, chùa cổ nhất Luang Prabang, đối diện nhà nghỉ nơi tôi lưu trú.
Chạy lòng vòng tiếp thăm phố xá. Một khu phố của Luang Prabang, đường Sakkarin.
Một khu phố khác, rất dễ thương!
Nói về làm hành trình, theo thiển ý của cá nhân, nguời Lào quả rất thân thiện, hiền lành, có lẽ vì đa số ảnh hưởng bởi đời sống, triết lý nhà Phật chăng? Cách họ tổ chức nhẹ nhàng, thống nhất, không xô bồ và tất nhiên lúc nào cũng tràn đầy sự thân thiện. Tôi chẳng biết được nhưng có lẽ người Việt mình phải học người Lào ở điểm này.
Đến xế chiều, nhóm tôi lên chùa Phousi nằm trên đỉnh Phousi để ngắm hoàng hôn trên dòng Nam Ou, một địa điểm không nên bỏ qua khi đến Luang Prabang.
Toàn cảnh phố xá Luang Prabang nhìn từ đỉnh Phousi.
Hoàng hôn trên dòng Nam Ou nhìn từ đỉnh Phousi.
Buổi tối thong thả, sau bữa tối, kiếm chỗ ngồi chơi. Một quán ăn bên bờ Nam Ou với trà đá bọt, thật dễ chịu và sảng khoái!
Ngày 6: Luang Prabang – Phou Khoun - Xieng Khouang
Rời Luang Pranbang, nhóm tôi lên đường đi Xieng Khouang, một tỉnh lỵ cũng nằm khu vực Thượng Lào (Bắc Lào). Quãng đường hôm nay không hề ngắn, tầm khoảng 250km, nhóm tôi xuất phát sớm hơn một chút.
Chạy khoảng hai chục cây số, gặp mấy chú công an giao thông Lào, mấy chú kêu lại hỏi thăm. Trình giấy tờ đầy đủ, mấy chú vui vẻ cho đi. Ấn tượng tốt với mấy chú cho đến lúc này. Phần vì mệt bữa hôm trước, phần vì trời nắng, bọn tôi ghé quán bên đường nghỉ chân khá lâu, tới quá trưa, cũng đã đến được ngã ba Phou Khoun rẽ lên Xieng Khouang, dừng ghé ăn trưa.
Hơn 2h30 chiều mới tiếp tục hành trình, đường lên Xieng Khouang cũng giống như chỗ khác, đồi núi và đồi núi. Đường đi khá đẹp và bắt đầu ít đèo dốc hơn.
Một số đoạn rất đẹp, hoa sao nhái mọc dại thành như rừng!
Chạy đến xế chiều, cảnh vật đã đổi khác, buớc chân vô Xieng Khouang, cảnh vật và không khí giông giống như vùng cao nguyên Bảo Lộc hay Đà Lạt, Việt Nam. Thủ phủ của Xieng Khouang là Phonsavan. Phosavan theo tiếng Lào có nghĩ là ‘khu đồi địa đàng’, quả là chính xác, những đồi cỏ ở đây rất đẹp, xanh pha vàng nhạt trải dài mấp mô, uốn lượn, nhìn không chán mắt. Bọn tôi may mắn được một buổi chiều chạy xe ngắm cảnh với thời tiết và cảnh vật không thể mong đợi gì hơn.
Nắng chiều trên đồng cỏ tự nhiên, cực đẹp!
Hoàng hôn đẹp mê hồn! Nhớ không nhầm thì đây là bản Nong Pang, gần Phonsavan.